Tại sao đàn ông khi ngoại tình thì biết tìm về gia đình, những cám dỗ kia chỉ là thú vui bên đường, còn phụ nữ khi đã ngoại tình thì không bao giờ trở về?
Đơn giản, đàn ông ngoại tình vì cảm giác lạ, phụ nữ ngoại tình vì được yêu thương.
Mấy hôm nay rộ lên câu chuyện của một cô gái với người yêu như sau:
– Anh này, nếu một ngày em lăng nhăng thì sao?
Anh ấy hơi bực mình:
– Em điên à, không được, anh sẽ giết em.
Tôi lại hỏi:
– Vậy nếu một ngày anh lăng nhăng, phản bội em?
Tôi thấy anh ấy im lặng, thoáng chút suy nghĩ rồi bâng quơ trả lời:
– Anh là đàn ông nên khác.
Tôi không đồng ý với câu trả lời đó. Chúng tôi tranh luận một lúc, người yêu tôi kết luận bằng một câu nói:
– Em đừng cãi bướng nữa…Và em phải học cách chấp nhận.
Có thể đây là tính cách của đại đa số đàn ông Việt Nam, khi quan niệm phong kiến còn ăn sâu trong máu. Khi trai được phép năm thê bảy thiếp, gái chín chuyên chỉ một chồng.
Xã hội bây giờ đã phát triển hơn xưa, khi tư tưởng trọng nam khinh nữ đã dần được giãn cách nhưng đâu đó trong một bộ phận người đàn ông vẫn còn quan niệm như vậy.
Xin thưa nếu đàn ông các anh cho mình cái quyền quen nhiều người một lúc thì khi phụ nữ chúng tôi như vậy thì đừng nhảy dựng lên rồi buông lời nói phụ nữ không đoan chính, lẳng lơ.
Phụ nữ ấy mà, chỉ cần đàn ông cho họ một chút quan tâm, một chút thật lòng họ sẵn sàng vì bạn từ bỏ hết những người đàn ông khác vây quanh họ.
Tại sao đàn ông khi ngoại tình thì biết tìm về gia đình, những cám dỗ kia chỉ là thú vui bên đường, còn phụ nữ khi đã ngoại tình thì không bao giờ trở về? Đơn giản, đàn ông ngoại tình vì cảm giác lạ, phụ nữ ngoại tình vì được yêu thương.
Nếu tôi là cô gái trong câu chuyện trên, tôi sẽ không học cách chấp nhận. Trăm đắng nghìn cay cũng không bằng người đàn ông phụ bạc. Phụ nữ có thể vì người yêu từ bỏ tất cả, cùng họ chịu cực khổ nếu họ thực sự yêu thương và trân trọng bạn nhưng tuyệt đối không được từ bỏ sự tôn nghiêm của mình. Người đàn ông của tôi, một là của riêng tôi, hai không là gì cả.
Phụ nữ trên đời nên học cách nắm được thì buông được, cầm lên được thì bỏ xuống được.
Tôi có người bạn, người yêu cô ấy thỉnh thoảng hay chở một cô đồng nghiệp đi chơi rồi trả lời với lý do “Đàn ông phải galang, cả hai chỉ đơn giản là đồng nghiệp”.
Tôi hỏi, tại sao cô ấy lại tha thứ cô ấy nói rằng: “Đàn ông ai chẳng vài ba lần ham vui, chỉ cần họ biết người nào để chơi và người nào để lấy làm vợ là được”. Cô ấy tha thứ, tôi cũng chỉ ậm ừ!
Nhưng sau đó, sau đó nữa họ vẫn đi với nhau và vẫn lý do ấy. Cô ấy khóc với tôi vì bất lực, vì quá mệt mỏi khi hàng ngày phải rình mò hai người ấy, khi hàng đêm phải rửa mặt bằng nước mắt.
Cô ấy là người phụ nữ vì gia đình, cô ấy cứ cho rằng lời khuyên của mình sẽ có tác dụng, người đàn ông ấy sẽ vì cô ấy chờ đợi, sẽ vì như vậy mà cảm động, cô ấy tin rằng sau cùng người đàn ông ấy vẫn sẽ lấy cô ấy làm vợ.
Nhưng rồi một hôm cô ấy bỗng nhiên chia tay rất dứt khoát, lao vào kiếm tiền và chăm sóc bản thân. Càng ngày cô ấy càng rực rỡ, càng xinh đẹp và tình yêu đã lại mỉm cười với cô ấy. Khi cô gái ấy biết trân trọng bản thân nhiều hơn, thì đồng thời cũng là lúc cô ấy phải từ bỏ chấp niệm của bản thân khi ấy.
Thế đấy, cô gái à! Bạn phải hiểu rằng không ai có quyền làm tổn thương bản thân mình trừ khi mình cho phép vì thế thay vì hy sinh, đau khổ, chờ đợi cả thanh xuân vì một người không xứng đáng thì hãy học cách kiếm tiền và chăm sóc bản thân.
Tình yêu sẽ thật đẹp khi được vun đắp từ hai phía, là cho và nhận, là sự chung thủy tự nguyện.
Cô gái à! Bạn phải tin rằng bạn xứng đáng được hạnh phúc, không có bất cứ lý do gì khiến bản thân phải chịu thiệt thòi vì một người không xứng đáng. Đã không có mệnh công chúa thì phải sống cuộc đời như nữ hoàng.