Con người càng lớn tuổi càng thấu hiểu rằng, yêu hay không chỉ là thứ yếu, sống chung với nhau mà không mệt mỏi mới là trọng yếu nhất.
Một buổi tối, cha tôi vừa hút thuốc vừa nhâm nhi ly rượu cùng tôi nói chuyện phiếm, còn mẹ tôi đang canh nồi áp suất bốc hơi nghi ngút. Cha tôi nhìn về phía chiếc nồi, tự nhiên dập tắt điếu thuốc chạy tới đeo đôi găng tay, rồi bê nồi áp suất đổ đậu phộng ở trong đó ra ngoài, đặt cái nồi sang một bên, mẹ tôi liền cầm lấy mang đi cọ rửa.
Cha tôi ngồi trở lại vị trí ban đầu, châm điếu thuốc vừa hút dở, tiếp tục cùng tôi ngồi trò chuyện. Cha mẹ tôi không nói với nhau câu nào, mỗi người mỗi việc.
Đột nhiên, tôi cảm giác thấy trong nhà phảng phất một bầu không khí vô cùng thoải mái, khiến cho toàn thân dễ chịu không nói nên lời.
Tôi cười nói: “Trước đây hai người đã ăn ý như vậy rồi sao?”
Cha tôi cười cười: “Lớn tuổi rồi mới biết được, giữa 2 vợ chồng điều cần thiết là sống không cảm thấy mệt mỏi. Hai người muốn sống cùng nhau lâu dài, yêu hay không yêu chỉ là thứ yếu, không mệt mỏi mới là trọng yếu”.
Tôi suy tư một chút, dí dỏm nói: “Cha à, cha đã ngộ đạo rồi sao?”.
Cha tôi uống một hớp rượu: “Đáng tiếc là hiểu ra được quá muộn, ta với mẹ con đã cãi vã hơn nửa đời người, ngẫm lại trước kia thực sự không nên như thế”.
Tình yêu ngọt ngào là sự thấu hiểu
Vào một buổi tối, trên chuyến tàu điện cuối cùng, tôi có gặp một đôi vợ chồng trẻ. Hai người trông cũng bình thường, đang nắm tay nhau bước lên xe. Họ đi về phía chiếc ghế trống, nhưng chỉ đủ chỗ cho một người ngồi.
Hai người không nói không rằng, bắt đầu chơi trò “kéo búa bao” để phân định thắng thua. Cuối cùng cô gái thua cuộc, chàng trai tươi cười đắc ý, nhưng lại nhường chỗ cho cô gái ngồi. Cô gái vui vẻ, mỉm cười nhìn chàng trai.
Toàn bộ quá trình diễn ra trong im lặng, nhưng lại ấm áp trong lòng. Tôi nhìn đi nhìn lại, trong đầu tưởng tượng ra khung cảnh của một bộ phim rất lãng mạn, dịu dàng và ấm áp.
Trên đời này, có một số người chọn cách nói yêu thương thầm lặng, khiến cho người ta cảm thấy tình yêu thật sự ngọt ngào. Nhưng cũng có rất nhiều đôi yêu nhau, lại khiến người ta cảm thấy chán ngán.
Nhiều người yêu nhau, luôn đặt tình yêu ở ngoài miệng, bất kể thời gian địa điểm, luôn hy vọng đối phương dùng ngôn ngữ, dùng hành động, dùng lễ vật để chứng minh tình yêu, rồi coi đó là tình yêu sâu đậm.
Tình yêu như vậy, sẽ khiến cho đối phương cảm thấy mệt mỏi. Dù rằng khi ở cùng một chỗ thì cười cười nói nói, thế nhưng vừa xa nhau một giây liền cảm thấy như trút được gánh nặng.
Trên đời có quá nhiều sự chia ly, không phải vì không yêu, mà là vì mệt mỏi
Đôi khi tôi cảm thấy, con người sống mệt mỏi, không phải trên thân thể mệt mỏi, mà là tinh thần mệt mỏi.
Có một lần, tôi và người bạn trở về nước trên cùng một chuyến bay. Bạn gái của anh ta là người đa sầu đa cảm. Ở phi trường hai người bịn rịn không rời, lưu luyến không muốn xa nhau. Tôi ở bên cạnh nhìn cũng hơi thấy khó chịu, nhưng cũng cảm thấy tình cảm của hai người thật sâu đậm.
Ai ngờ, vừa ngồi lên máy bay, người bạn học bỗng thở phào nhẹ nhõm, còn buột miệng than rằng: “Sao lại cảm giác mệt mỏi thế chứ!”. Tôi không biết anh ta thật sự mệt mỏi, hay là dùng quá nhiều sức lực vào chuyện tình yêu, khi mọi thứ vượt quá giới hạn thì sẽ gây mệt mỏi.
Tôi từng gặp một số người, đã cùng bọn họ hàn huyên và làm rất nhiều chuyện mà theo người khác là chuyện rất thú vị. Thế nhưng không hiểu sao, tôi luôn có cảm giác không đúng, giống như một con muỗi trong im lặng mà hút đi nguyên khí của mình…
Hai người ở bên nhau, quan trọng nhất là cảm thấy không mệt mỏi. Chính điều đó có thể xóa tan đi những thứ bất hảo trong tư tưởng, xóa đi sự lạnh nhạt trong tâm, không còn nỗi lo sợ bất an, cũng không còn cảm thấy nhìn không vừa mắt. Những thứ khiến tinh thần mệt mỏi đã không còn, vậy thì quãng đời còn lại có thể thảnh thơi mà vui sống.
_ST_